Ông gào lên: “Chế độ tiên phong!” Mọi chuyện vẫn chưa bao giờ kết thúc! Ardan vừa chạy vừa nghĩ, xuyên qua con đường hỗn loạn, về phía chiếc đu quay Carnie đang lắc lư, vỡ răng rắc, trong tay vò chặt chiếc poster rách bươm về lễ hội “Cơn thịnh nộ của những kẻ đeo mặt nạ”. Tất cả vẫn chưa kết thúc sau cái đêm tử thần chạy thoát khỏi đội Stormguard đó. Việc dùng tên giả và lẩn trốn hàng thập kỉ vẫn không có ích gì. Và trên hết, thật đau lòng khi để bọn trẻ chứng kiến cái chết của mẹ mình. Những quy tắc ông đưa ra lại bất khả thi đến vậy sao? Đừng thu hút sự chú ý về phía mình. Đừng để ai nhìn thấy các con đang vui đùa cùng phép thuật. Đừng chỉ cho ai biết bí mật phía sau chiếc rèm ở gara kia – nơi ông chế tạo chiếc giáp sắt của mình hàng giờ đồng hồ, lắp bảng điều khiển, thêm chất làm nguội, gắn động cơ bộc phát. Ông vẫn luôn luôn cảm thấy rằng, những quy định mình đưa ra chưa bao giờ được xem trọng. Và bây giờ, cặp song sinh đang rơi xuống. “Đừng thu hút sự chú ý về phía mình.” Và giờ chúng lại đăng cả poster lên. Vừa thở nặng nhọc bằng mặt nạ hô hấp, Ardan vừa phóng nhanh băng qua những mảnh rác vung vãi, những cỗ máy thùng phi ục ịch, đấm tung những đứa trẻ và thương lái đang nháo nhào chạy trốn quanh, và cau mày khi nghe thấy âm thanh của trận chiến – những tiếng la hét đau thương, tiếng vũ khí va chạm vào nhau, những tiếng nổ - và rồi át đi tất cả là tiếng vang tới của một vụ nổ siêu thanh làm vỡ nứt chiếc đu quay và bệ đỡ của nó. Vụ nổ vang vọng lan tỏa khắp nơi trên mặt đất. Thậm chí, tới tận cuối cánh cổng Taizen cũng có thể nghe thấy âm thanh đó. “Mẹ kiếp, Vox.” Chạy tới gần chiếc đu quay đồng nghĩa với việc phải liên tục né tránh những ngôi sao sáng rực đang lao xuống thiêu đốt xung quanh và bùng nổ cùng nhau. Một tia đi lạc sượt qua mặt Ardan, tạo nên vết cháy xém trên gò má ông. “Celeste!” Ardan gầm lên, xông qua những binh lính đang giữ thanh thép Gythian, đó cũng là những người có chung nguyện vọng với Julia vợ ông: đưa Celeste lên ngai vị Nữ hoàng Bão tố (Storm Queen). “Hãy bước qua xác ta…” Đội Stormguard trong những bộ y phục trắng vây lấy chiếc đu quay nhằm hoàn thành nhiệm vụ dang dở bấy lâu nay của mình. Trong đằng đẵng 10 năm qua, Storm Queen vẫn luôn muốn bằng mọi giá tiêu diệt toàn bộ gia đình Ardan. Ardan nheo mắt nhìn về hướng những vì sao đang lao thẳng về phía mình. “Xác nhận chế độ tiên phong.” Bảng điều khiển đáp lại. “Mong là sẽ đủ dùng.” Ardan thầm thì, rồi một hàng rào hình chiếu 3D dựng lên trên mặt đất xung quanh ông. Hàng rào bị uốn cong khi cặp song sinh đập mạnh vào, nhưng cũng nhanh chóng giữ lấy hai anh em. Những người Gythians tiến đến gần hai anh em khi chiếc hàng rào 3D tiêu tan, còn cặp đôi vẫn kịp lăn lên vỉa hè một cách an toàn. “Thưa ngài, chúng ta phải rút lui thôi.” Một pháp sư chiến của đội quân Gythian ra lệnh, những luồng điện màu xanh biển bay tới trên tay hắn. “Rút lui!” “Tránh xa con tao ra,” Ardan làu bàu, che giấu đi nỗi lo lắng, cầm lấy khuỷu tay Celeste khi bọn binh lính bắt đầu chạy trốn. Celeste vùng khỏi tay cha mình, run rẩy nói “Chúng ta không thể trốn chạy nữa cha ạ,” rồi chạy đi. Ardan nguyền rủa, còn Vox thì chạy theo sau em gái mình. Ngay phía sau, đội Stormguard đang lập lại đội hình. Ardan chạy theo 2 đứa, và họ cùng chạy về phía vịnh, xung quanh là những người đồng minh Gythians còn sót lại. Phía sau, chiếc đu quay vẫn đang tiếp tục rơi xuống, những mảnh thép từ từ gẫy vụn, sụp xuống từ từ như một giấc mơ. Một con quạ đen bay xung quanh trên đầu họ, ngụy trang trong bầu trời tối đen như mực, quan sát.