[Tâm sự game thủ] Mùa Hạ - mùa MƯA TRONG!

mjuxinh
  1. Hãy cùng GameHub đến với tâm sự của một bạn game thủ nữ về mùa hè nhé!

    Có nhiều người nói rằng tôi khó hiểu – khó hiểu như những cơn mưa mùa hạ vậy. Nghĩa là, trời đang nắng chang chang thật đấy, nhưng bất chợt đổ mưa lúc nào chẳng biết. Tất nhiên, tôi không phủ định điều đó, và cũng không vì lý do gì đấy đặc biệt mà phải cố gắng thay đổi. Không biết tôi đã đọc biết bao thứ liên quan đến cung hoàng đạo mà tôi được sinh ra, Song Tử mà, chẳng phải bản chất là 2 con người trong một con người sao? Vậy có lẽ, khó hiểu cũng là cái bản tính trời sinh ra đã vậy rồi!

    Tôi sinh ra vào những ngày giữa tháng 6, khi những cơn mưa hạ bất chợt bắt đầu. Nhưng chẳng vì thế mà tôi nói rằng tôi yêu mưa, cũng chẳng vì lý do gì đấy mà nói ghét. Mưa trong tôi, chỉ đơn giản như lẽ sinh tồn của trời đất và loài người, như lẽ tự nhiên của vạn vật tuân theo những quy định bất biến của tạo hóa!

    [​IMG]


    Tôi nhớ những cơn mưa mùa hạ của tuổi thơ. Chúng dội về trong tôi là những vũng nước trên những vết lồi lõm ở khoảnh sân nhà bà; là bầu trời đen kịt; là những chiếc áo mưa đủ màu sắc cùng đôi ủng cao su mẹ mua cho, cứ háo hức chờ mưa để đem ra mặc; là những lần mải chơi, bị mẹ mắng vì tội quên không thu quần áo, mưa làm ướt hết cả; là những hôm muốn trốn học lắm, nhưng chẳng tìm được ra lý do gì để nghỉ, sáng dậy chỉ mong một cơn mưa thật to, để khỏi phải đến lớp… Những cơn mưa mùa hạ gắn với tuổi thơ tôi, có lẽ vì thế mà trong vắt, nhẹ nhàng đến lạ!

    [​IMG]


    Lớn lên rồi, tôi mới cảm nhận được, hình như mưa mùa hạ, chẳng đơn thuần chỉ như một lẽ tự nhiên của trời đất, lẽ sinh tồn của tạo hóa… Mà mưa, còn như lẽ sống của con người vậy!

    Mưa mùa hạ của đất trời, là những trận mưa lớn, bất chợt, mưa như trút, như xả. Mưa mùa hạ của lòng người như cuốn đi những muộn phiền, nhỏ nhen, những nóng nực, nhớp nháp…

    Mưa mùa hạ của đất trời, là những giọt nước to, trong veo, rơi lộp độp trên sân nhà. Mưa mùa hạ của lòng người là những lần lục lọi lại ký ức của một thủa xa xưa - với tay hứng những giọt mưa, chẳng âu lo mưu tính về tham sân si của kiếp người…

    Mưa mùa hạ của đất trời, là những vũng nước sâu trên con đường dất quen thuộc dẫn ra ruộng hay trên con đường gạch đỏ mấp mô trở về làng. Mưa mùa hạ của lòng người là những lần vấp ngã, để lại những vết sẹo hoặc sâu hoắm, hoặc mờ mờ trong trái tim, về những gì đã qua mà chẳng thể quên.

    Tôi vẫn thường gọi mưa mùa hạ là mùa MƯA TRONG. Bạn thử nghĩ xem, mưa mùa thu có chút mạnh liệt nhưng vẫn ôn hòa, vẫn lặng lẽ như một bản tình ca, như bản tính của mùa thu trước nay vẫn vậy. Mưa mùa đông là những lần gió mùa tràn về, lê lết những giọt mưa lạnh ngắt, hoặc thảng hoặc li ti vài chấm để báo xuân sang. Còn mưa mùa xuân, chỉ là những cơn mưa bụi chẳng đủ làm ướt áo. Và rồi, chỉ khi mùa hạ đến, mưa mới bắt đầu mạnh bạo, mới dữ dội, mới trong veo như chẳng muốn bất cứ sự ẩm ương, õng ẹo nào.

    [​IMG]


    Và tôi, vẫn cứ thường nhắc nhở bản thân về những cơn mưa đã qua trong cuộc đời mình như thế. Có những cơn mưa, gạt đi trong tôi những xối xả, ồn ào và những bóng bẩy tầm thường. Có những cơn mưa, gợi lên trong tôi những yêu thương mát lành giữa những chông chênh, chơi vơi, giữa những xô bồ của cuộc sống. Có những cơn mưa, thổi vào tôi bao da diết, man mác, đườm đượm thở than. Và lại có những có cơn mưa ẩm ướt khiến lòng tôi rạo rực, bối rối…

    Mưa mùa hạ - trong gì mà trong vắt đến thế!

    Mưa trong – lòng tôi cũng trong!



Chia sẻ trang này

Tin mới nhất