Samuel đẩy cửa, bước ra khỏi phòng của mình. Thân hình vạm vỡ, đôi mắt u uẩn lạnh lẽo kết hợp cùng bộ đồ đen khiến anh càng lạnh lùng hơn. Anh bước qua chiếc võng dân làng thường dùng để ngủ và tránh cái nóng của chiều hè. Lướt qua những cặp đôi đang âu yếm nhau, những bà mẹ đang bao bọc con mình tựa như những lớp vỏ bọc ngoài hạt đậu. Xa hơn, là những chú dê đang ăn quả bụi ven đường, những chú ong bay nhanh qua tán tre để tìm mật trong từng bông hoa thơm ngát. Nhưng hòn đảo đẹp và thơ mộng như thế lại nằm trên mai (vỏ) của con quái vật Titanback khổng lồ có lên là Archelon, đã trôi nổi khắp thế giới hàng ngàn năm trước. Anh ta đi theo một con đường nối liền các hồ thủy triều. Nơi đám trẻ để chân trần vui đùa chạy nhảy trên bề mặt xương trơn, đứa khác thì ngồi xổm để kiểm tra sên, cỏ chân ngỗng, ốc sên biển tươi sáng. Một đứa trẻ bắt được một con nhím biển trong tay, cậu nhanh chóng lấy thịt từ bụng của nó với ngón tay khéo léo và cho vào miệng ăn ngon lành (!?). Khi Samuel bước tới, nó nhìn anh với vẻ đề phòng. Trong lúc đó, đứa lớn hơn thì canh chừng ổ trứng cao hơn đầu chúng. Tại điểm cao nhất của đảo, mùi thức ăn thơm lừng bay vào mũi khiến bụng của mọi người sôi ùng ục. Mùi hương tới từ những bàn tay khéo léo của đầu bếp, từ hải sản tươi ngon được đặt lên bếp thương than hồng. Ở trung tâm của vỉ là một con cá chép to đùng, trong bụng nó được nhồi các hương liệu khiến món ăn có vị hấp dẫn hơn. “Hỡi các quý cô, trời sắp mưa rồi đấy, hãy cẩn thận nhé!” anh ta cất giọng lên. Theo sau đó là những tiếng cười tới từ những người phụ nữ : “ Hãy tới đây Samuel” Dưới gốc cây cherry to lớn, một người đàn ông to lớn cùng với hai người phụ nữ đang ngồi bên cạnh giỏ đầy ắp thức ăn. Họ đều mặc Sarong, riêng người đàn ông cuốn khăn Fuschia quanh lưng mình. Một người phụ nữ đang cạo đầu mình bằng con dao sắc lẹm, người con lại thì cắt tỉa móng tay. Samuel dừng lại dưới bóng cây rồi nói: “Xin hỏi, các bạn là ai thế?” "Anh không phải sợ, xin tự giới thiệu, tôi là Lance" - Người đàn ông cất giọng nói. Người phụ nữ đang cố gắng đưa tai ra để cạo những sợi tóc của mình. Trong lúc đó, cô ấy nói với Sumuel: "Hãy dùng mật ong và bơ, nó sẽ khiến lưỡi bạn cảm nhận được vị ngọt tốt hơn đấy". “Tôi sẽ không ăn đâu bất cứ thứ gì trong ngày hôm nay” Samuel nói. “Anh bị ốm sao?” Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi lại. "Không" Samuel nói. " Tôi nhịn để tăng tính kỷ luật và bảo tồn năng lượng cho bản thân". "Anh có thể nhịn đói bao nhiêu lâu trong cuộc đời của mình?" người đàn ông nói. "Đâu phải lúc nào anh cũng được liếm mật ong trên ngón tay của một người phụ nữ xinh đẹp?" Samuel đỏ mặt quay đi, không dám nhìn vào hai người phụ nữ xinh đẹp đối diện. Một người đang nhúng những ngón tay của mình vào hũ mật ong và nhìn Samuel với nụ cười ranh mãnh. "Cô ta là một trong những người vợ của ông?". "Không ai thuộc về ai cả" Lance thều thào trả lời. "Thế con những đứa trẻ ngoài kia?" Samuel hỏi tiếp. "Những đứa trẻ thuộc về tất cả mọi người, hay đúng hơn, chúng tôi thuộc về bọn họ." Người phụ nữ gấp đi dao cạo của cô và một cậu bé bị trượt xuống từ bên vai của Lance. "Anh sẽ phá vỡ ngày hôm nay của mình, Sam. Nếu anh cho rằng, chúng ta có những hành động sai trái". "Tôi thích Samuel" Lance nói. Ông cho một chút cá vào giỏ và xé thịt từ miếng xương bằng bàn tay của mình như những người khác. Những đứa trẻ cố gắng bò lên chân của Samuel và liên tục đưa ra những câu hỏi. Lance cười đùa và không có hành động gì để cứu anh ta khỏi đợt tấn công của lũ trẻ. Sau khi ăn xong, họ di dọc theo con đường mòn xuống mép của chiếc vỏ để xem đám Troll biển săn mồi. Chúng lùa đàn sư tử biển rồi dìm cho chết đuối, trước khi ném lên không và đớp con mồi bằng bộ nhá khổng lồ. "Tôi không cho phép bất cứ một đứa trẻ nào tới gần lũ troll". Samuel nói. Lance quàng cánh tay của mình qua vai của Samuel như thể họ là những người bạn cũ. "Tộc Troll lên bờ mỗi năm một lần để đẻ trứng, chúng tôi sẽ chăm sóc cho họ. Đổi lại, tộc Troll bảo vệ Archelon khỏi những kẻ săn mồi. Đi thôi, hãy tới tham gia cuộc đấu Jousts đằng kia" - Jousts: cưỡi ngựa đấu thương. Ở rìa vỏ, nơi hàng trăm sà lan neo đậu, những người đàn ông đang buộc yên ngựa lên các con mãnh thú của mình. Họ mặc áo giáp tre, mang khiên và cầm chiếc giáo được làm từ cây mây. Lance cưỡi lên troll chuẩn bị cho cuộc chiến của mình, nhắm thẳng vào mục tiêu và rồi hú một tiếng dài lao đi. Cây thương của anh ta đâm thẳng vào lá chắn của đối phương gây ra một vết nứt to đùng, khiến cả đám đông hò reo sửng sốt. Lance là chiến binh tốt nhất của hòn đảo, dường như anh ta đã là một chiến binh ngay từ lúc mới sinh ra. Với đòn tấn công của mình, Lance đã hất văng đối thủ xuống nước. Cánh tay vạm vỡ của anh cầm chắc vũ khí và khiên của mình, anh nở nụ cười và nhìn mọi người đang hò reo để tận hưởng chiến thắng. Con Troll gầm lên vui sướng, đập mạnh cái đuôi xuống nước để hất nước vào người xem như muốn chúc mừng chiến binh mạnh nhất hòn đảo. Sau khi thi đấu xong, Samuel và Lance cùng ngồi ngắm trăng trong khi những người khác đi dạo. "Anh có thích hòn đảo của chúng tôi không?" Lance nói. "Nó sẽ không tồn tại lâu", Samuel nói. "Archelon sẽ không sống mãi mãi" "Những nhà tiên tri nói với chúng ta rằng Archelon đã sống ít hơn hơn một nghìn năm và ông ta đang bơi nhanh hơn bao giờ hết". "Rồi tất cả sẽ chết" Samuel thều thào nói. "Hãy có lòng tin, Sam" Lance vỗ vai người bạn trẻ tuổi. "Đấy không phải câu trả lời". . Còn tiếp...