Hãi hùng những vụ sát hại và ăn thịt người không khác gì zombies có thật ngoài đời (P2)

Dương Thị Lan
  1. Ăn thịt đồng loại không chỉ có trên phim hay game Zombies, ngoài đời cũng có không ít những kẻ tâm thần điên loạn y như lũ xác sống vậy.

    Tarrare

    [​IMG]


    Tarrare được biết đến là gã đàn ông không bao giờ hết đói, gã có thể ăn mọi thứ, thậm chí cả rác rưởi và thịt người. Sinh ra ở Pháp vào năm 1772, Tarrare phải đối mặt với cơn thèm ăn kinh khủng ngay từ thời thơ ấu và đến tuổi thanh niên, anh ta có thể ăn hết 1/4 con bò, nặng tương đương với trọng lượng của cơ thể, chỉ trong một ngày. Cha mẹ không đủ khả năng để cung cấp đủ đồ ăn cho Tarrare, cuối cùng anh ta phải bỏ nhà ra đi.

    Một khoảng thời gian, anh ta lang bạt khắp nước Pháp với tư cách là thành viên của một băng đảng trộm cướp và gái mại dâm. Tarrare đi ăn xin, thậm chí ăn trộm bất cứ thứ gì có thể. Sau cùng, anh ta nghĩ ra cách thu hút và kiếm tiền từ khách du lịch bằng cách biểu diễn những màn ăn đá, ăn nút chai và cả động vật sống trên đường phố. Tarrare thậm chí đã nuốt hết một rổ táo lớn, cứ quả này đến quả khác.

    Tuy ăn nhiều là vậy nhưng thân hình của Tarrare trông vẫn hoàn toàn bình thường. Anh ta có chiều cao trung bình và một thân hình mảnh khảnh nhưng cái miệng lại rộng bất thường và mùi cơ thể nặng không chịu nổi. Mùi cơ thể thậm chí sẽ còn nồng nặc hơn khi anh ta ăn, người ta còn nhìn thấy cả hơi bốc lên từ người anh ta. Khi đói, phần da quanh bụng trở nên bèo nhèo, đủ dài để quấn quanh eo trong khi ăn no thì nó sẽ căng ra như một quả bóng lớn. Má của anh ta, khi kéo dài ra có thể để được 12 quả táo lớn.

    Tarrare có gia nhập Quân đội Cách mạng Pháp nhưng ngay cả khẩu phần ăn gấp 4 lần cũng không đủ để đáp ứng cơn đói bất tận của anh ta. Vì đói quá, anh ta có thể ăn bất cứ thứ gì tìm được trong rãnh nước hoặc trong đống rác. Nhưng tất cả cũng chẳng đủ, cuối cùng anh ta phải nhập viện vì kiệt sức. Trong viện, Tarrare được các bác sĩ kiểm tra mức độ thèm ăn và kết quả, anh ta có thể ăn hết phần ăn của 15 người liền một lúc, bao gồm cả mèo sống, rắn sống, thằn lằn sống, chó con sống và nuốt một con lươn mà không cần nhai. Với động vật sống, tên này sẽ dùng răng để xé toạc bụng và ăn thịt từ trong ra ngoài, sau đó nôn ra lông và da.

    Cũng bởi căn bệnh kỳ lạ này, anh ta được quân đội sử dụng để làm những công việc vô cùng đặc biệt. Giống như một người chuyển phát nhanh, người ta sẽ cho Tarrare nuốt một hộp gỗ chứa tài liệu tuyệt mật bên trong, tài liệu này sau này được lấy ra cùng với phân của anh ta. Sau lần thử nghiệm thành công đầu tiên, anh ta được thưởng một chiếc xe cút kít chứa đầy phổi và gan của một con bò đực nặng gần 14kg. Tarrare nhanh chóng ăn ngấu nghiến ngay trước mặt các binh sĩ.

    Tuy nhiên đến khi chính thức thực hiện nhiệm vụ thì anh ta bị quân đội Phổ bắt và tra tấn. Họ xích Tarrare trong nhà vệ sinh suốt 30 giờ, cuối cùng tìm thấy được chiếc hộp gỗ. Vị tướng nước Phổ lúc đó rất tức giận khi tài liệu mật hóa ra là “đồ giả” được thiết kế như một bài kiểm tra với Tarrare. Tarrare sau đó bị đưa lên giá treo cổ nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng, vị tướng này quyết định đánh Tarrare một trận thừa sống thiếu chết rồi thả anh ta để tự sinh tự diệt.

    Tuyệt vọng, Tarrare lúc đó đồng ý thực hiện bất cứ phương pháp điều trị nào có thể giúp anh ta kiểm soát được cơn đói ăn nhưng đều thất bại. Anh ta sẽ lẻn ra khỏi bệnh viện và ăn nội tạng vứt bỏ bên ngoài các cửa hàng bán thịt, thậm chí ăn tranh với cả những con chó hoang trong các con hẻm. Anh ta bị bắt quả tang khi đang cố gắng uống máu của các bệnh nhân và còn bị đuổi ra khỏi nhà xác vì có ý định ăn những xác chết ở đó để thỏa mãn cơn đói. Sau khi một đứa trẻ 14 tháng tuổi bỗng dưng biến mất, Tarrare là nghi phạm đầu tiên và anh ta bị đuổi cổ khỏi bệnh viện vĩnh viễn.

    Tarrare mất 4 năm sau đó vì bệnh lao. Trong quá trình khám nghiệm tử thi, người ta phát hiện ra thực quản của anh ta đặc biệt to, cũng giống như chiếc dạ dày lớn bất thường, chiếm gần hết khoang bụng. Tarrare suy cho cùng cũng là kẻ đáng thương, chì vì cơn đói hành hạ mà trở thành một con người vô nhân tính.

    Leonarda Cianciulli

    [​IMG]


    Leonarda Cianciulli là một kẻ giết người hàng loạt ở Ý, được biết đến với biệt danh “Nhà sản xuất xà phòng của Correggio”. Bà ta đã sát hại 3 phụ nữ ở Correggio từ năm 1939 và 1940 và biến cơ thể họ thành xà phòng.

    Cianciulli sinh ra ở Montella. Khi vẫn còn là một cô gái trẻ, Cianciulli đã cố gắng tự tử 2 lần nhưng không thành. Năm 1917, bà ta kết hôn với Raffaele Pansardi, một nhân viên văn phòng nhưng không được bố mẹ đồng ý vì họ ưng một người đàn ông khác. Cặp đôi chuyển đến thị trấn Lauria, nơi chồng bà đang sinh sống vào năm 1921 và cũng chính ở đây, bà ta bị kết án gian lận và phải ngồi tù năm 1927. Khi được thả, cặp vợ chồng này chuyển đến Lacedonia nhưng ngôi nhà một lần nữa bị phá hủy do động đất vào năm 1930. Sau đó, họ chuyển đến Correggio, nơi Leonarda mở một cửa hàng nhỏ và rất được yêu quý vì sự tốt bụng, dịu dàng.

    Leonarda tổng cộng đã mang thai đến 17 lần nhưng bị chết lưu 3 người, 10 đứa khác thì chết yểu, do đó, với những đứa con may mắn còn sống, bà ta rất mực cưng yêu. Nỗi sợ mất con ngày càng lớn hơn khi trong một lần xem bói, thầy có nói rằng cô sẽ kết hôn và sinh con nhưng tất cả những đứa trẻ đó không ai có thể sống. Được biết, Leonarda sau đó còn đi gặp một ông thầy xem tướng nữa và đã được phán như này: “Tôi nhìn thấy bên tay phải của cô là nhà tù, tay trái là nhà thương điên cho tội phạm.” Leonarda là một người phụ nữ mê tín và bà ta dường như đã tin vào những lời cảnh báo này rất nhiều.

    Năm 1939, Leonarda nghe tin con trai cả, Giuseppe, sẽ gia nhập quân đội Ý để phục vụ cho Thế chiến thứ 2. Giuseppe là đứa con được bà ta cưng nhất nên bà ta quyết tâm bảo vệ nó bằng mọi giá. Leonarda tin rằng để Giuseppe được an toàn thì phải có một người khác chết thay. Đối tượng bà ta tìm đến là 3 người phụ nữ trung niên, tất cả đều là hàng xóm.

    Theo một số nguồn tin ghi lại thì bản thân Leonarda Cianciulli cũng là một thầy bói và những người phụ nữ này tìm đến bà ta để xin được giúp đỡ. Dù lý do là gì thì Leonarda đã bắt đầu lên kế hoạch giết chết 3 người này. Nạn nhân đầu tiên - Faustina Setti - là một người kém may mắn trong tình duyên, đang khao khát tìm một anh chồng tốt. Leonarda nói với cô ấy về một người đàn ông hoàn hảo ở Pola nhưng bắt cô ấy phải giữ bí mật tuyệt đối chuyện này. Bà ta còn thuyết phục Setti viết thư và gửi bưu thiếp cho người thân, bạn bè để nói rằng mọi thứ đều ổn.

    Vào ngày đến Pola, Setti đến thăm Leonarda lần cuối, Leonarda mời cô một ly rượu có tẩm thuốc mê, sau đó dùng rìu giết chết và giấu xác Setti vào trong tủ. Ở đó, bà ta chặt cái xác thành 9 phần, gom máu vào một cái chậu. Trong cuốn hồi ký của mình, Leonarda đã mô tả chính xác những gì đã xảy ra: “Tôi ném các mảnh thịt vào một cái chậu, thêm 7kg xút đã mua từ trước để làm xà phòng và khuấy hỗn hợp cho đến khi chúng hòa tan với nhau thành một thứ hỗn hợp đặc sệt. Tôi đổ vào xô rồi tống tất cả vào một cái bể phốt gần đó. Máu trong chậu thì đợi đông lại, cho vào lò sấy khô, xay nhuyễn rồi trộn với bột mì, đường, socola, sữa, trứng, bơ thực vật và nhào tất cả nguyên liệu với nhau. Tôi đã làm rất nhiều bánh trà giòn và phục vụ cho những người phụ nữ đến thăm. Cả tôi và Giuseppe cũng ăn chúng.”

    Francesca Soavi là nạn nhân thứ 2. Leonarda Cianciulli tuyên bố đã tìm cho Soavi một công việc tại trường học dành cho nữ sinh ở Piacenza. Giống như Setti, Soavi bị thuyết phục viết thư cho bạn bè để bảo đảm cô vẫn ổn. Trước khi rời đi, Soavi đến thăm Leonarda như thường lệ và cũng bị chuốc rượu có trộn thuốc mê và giết chết bằng rìu. Vụ giết người xảy ra vào ngày 5 tháng 9 năm 1940, cơ thể của Soavi được xử lý y hệt như Setti.

    Nạn nhân cuối cùng là Virginia Cacioppo, một cựu ca sĩ hát tại La Scala. Đối với cô, Leonarda nói rằng đã tìm cho cô một công việc thư ký ở Florence, phương thức tương tự như 2 nạn nhân trước. Cacioppo cũng được yêu cầu không được hé răng nửa lời. Vào ngày 30 tháng 9 năm 1940, cô đến thăm Leonarda Cianciulli và cũng bị giết.

    “Tôi cho vào một cái nồi, giống như hai người kia… thịt cô ấy béo và trắng. Khi nó tan chảy, tôi cho thêm một chai nước hoa và đun sôi, tôi đã có thể tạo ra một số loại xà phòng dạng kem. Tôi tặng chúng cho hàng xóm và người quen. Những chiếc bánh cũng ngon hơn, người phụ nữ này thực sự rất ngọt ngào.”

    Chị dâu của Cacioppo bắt đầu nghi ngờ về sự mất tích đột ngột của cô khi lần cuối nhìn thấy là cô bước vào nhà của Leonarda Cianciulli. Cô báo lại tình hình cho giám đốc cảnh sát ở Reggio Emilia, người đã tiến hành điều tra và bắt giữ Leonarda Cianciulli sau đó. Leonarda Cianciulli lập tức thú nhận về các vụ giết người và cung cấp thông tin chi tiết về những gì bà ta đã làm. Leonarda bị kết án 30 năm tù giam và 3 năm trong trại tâm thần dành cho tội phạm. Sau cùng, Leonarda Cianciulli chết vì nhũn não trong trại tạm trú dành cho nữ tội phạm vào ngày 15 tháng 10 năm 1970. Một số hiện vật của vụ án, bao gồm cả cái nồi nấu thịt các nạn nhân, được trưng bày tại Bảo tàng Tội phạm học ở Rome.

    Để biết thêm nhiều tin tức hot nhất về game, bạn đọc có thể Like và Follow Fanpage:



Chia sẻ trang này

Tin mới nhất