Bên ngoài cung điện và trải dài cả lục địa, những vương quốc độc lập từng nằm dưới quyền Storm Queen đang chìm trong chiến tranh. Lũ quý tộc giương vũ khí chống lại nhau, và thường dân đứng lên chống lại giới quý tộc bởi những cuộc giao tranh của chúng đã phá hủy ruộng vườn của họ. Đại tá Hải quân đang trong thời gian điều dưỡng, còn Star Queen trụ lại biên giới cung điện vì sự an toàn của mình. Một đêm, khi đang mải miết nghiên cứu tấm bản đồ chiến lược phải đến cả ngàn lần, cô bỗng nghe thấy tiếng thì thầm vang vọng tên cô. Cô đi theo tiếng thì thầm đó qua những hành lang xoắn ốc tới một cánh cửa bị khoá được trang trí công phu. “Thử dùng chìa khóa đi”, cô nghe thấy tiếng nói từ phía bên kia cánh cửa. Cô tra chìa khóa phòng ngủ của nữ hoàng vào ổ, và cánh cửa mở ra. Chiếc buồng hẹp, cao này vốn là một khoảng sân nằm chính giữa cung điện. Phần trên của buồng không có gì che chắn, và trong buồng đầy ắp sào cho quạ đậu được đóng vào tường. Cô bước vào khu vườn, đôi chân trần chìm trong đám hoa và cỏ dại. Cô ngẩng đầu lên khi thấy đàn quạ bay lượn vòng rồi đậu xuống hồ nước, ghế đá và cả trên vai cô. Một chú quạ khép nhẹ móng vuốt quanh ngón tay khi cô đưa ra. Cô không hề sợ mà chỉ mỉm cười, cảm thấy thích thú trước khối lượng và kích thước đáng nể của chúng. Nữ hoàng đã băng hà, lời thì thầm vang lên từ một bên vai. Nữ hoàng vạn tuế, tiếng thì thầm từ con quạ trên tay cô. "Sao ta lại nghe được tiếng các ngươi?" Cô hỏi, quay lại nhìn hàng trăm giống chim đen này tụ tập chào đón cô. Nữ hoàng nghe được tiếng chúng thần, một con phía sau cô. Người là nữ hoàng, một con khác gợi nhắc. "Và các ngươi là ai?" Cô hỏi. Thần là Vyn, một con đáp Thần là Vyn, một con khác đáp. Chúng thần là Vyn, cả một bầy vọng lên. "Được rồi, Vyn" cô nói, ngón tay cái xoa đầu con quạ đậu trên tay cô, nhẹ nhàng làm đôi mắt nhắm nghiền. "Các ngươi giờ sẽ được tự do.” Chúng thần thuộc về nữ hoàng, một con thì thầm. Người là nữ hoàng, con khác lặp lại. Nếu Người muốn, Người có thể có dùng chúng thần làm đôi mắt của Người, một lời thì thầm đến từ tay cô. Thần sẽ cho Người thấy. Tầm nhìn của Celeste mờ dần, rồi đen đi, và cô cảm thấy mình bay lên qua tháp Gythian vàng. Cô nhìn thấy tia sáng phản chiếu từ nó, rồi bỗng hiện ra một tòa tháp cổ xưa. Cô xoay vòng, dang rộng đôi cánh, lơ lửng trong làn gió ấm áp; nó như một giấc mơ bay lượn nhưng sống động hơn, vì cô chưa bao giờ nhìn thấy một thế giới sinh động, tươi sáng đến như vậy. Cô bay vào khung cửa sổ cao, đậu trên khuôn gần một bức bích họa trần. Khi đang dùng mỏ kì vào chỗ ngứa dưới cánh thì cô nghe thấy giọng nói xa bên dưới. Một nhóm người trong bộ áo choàng hào nhoáng đang tranh luận quanh một tấm bản đồ. "À đó là cố vấn của tôi," cô ta mơ màng nói. "Elizar!" Cô kêu lên với chất giọng khàn như quạ, nhưng đám người ở dưới không thể nghe thấy. "... Người kế nhiệm đã được tìm thấy trong Taizen Gate, và chúng tôi đang mang đến cho anh, Elizar", một phụ nữ nói. "Tôi già rồi, Gythia cũng vậy," Elizar nói. "Hãy để Storm Queen, hoặc bất cứ cái tên nào mà Louisa tự gọi mình, xử lý nếu ả thấy phù hợp." " Đôi mắt quạ của ả nhìn thấu chúng ta và quân đội của ả quá mạnh. Chẳng có gì tốt hơn là anh đứng lên nắm quyền với lợi ích tốt nhất cho Gythia trong tương lai. Khuyên ả trao quyền độc lập cho các vương quốc láng giềng. Họ sẽ quay vào đánh nhau và sụp đổ, và chúng ta sẽ có một chỗ đứng cần thiết trong lục địa. " Celeste bật tỉnh khỏi giấc mộng của lũ quạ. Đôi môi cô mím chặt còn lũ quạ cười khểnh. "Cái này là thật sao?", Cô hỏi bằng một giọng chậm rãi. Đó là ký ức, một con đáp. Chúng thần có thể cho thấy những gì chúng thần đã thấy, một con khác đáp. "Ta đã tin tưởng y," cô nói, quai hàm siết chặt. "Y nói dối." Tất cả mọi người đều dối trá. Nhưng Người có thể biết khi nào chúng nói dối. Người có thể nhìn thấy điều đó qua màu mắt của chúng thần. Chẳng nơi nào mà Người không thể bay đến. Hãy trả cái giá, một con rít lên. Hãy để chúng thần lấy chúng, và chúng thần sẽ là đôi mắt của Người. Hãy cho chúng thần đôi mắt của Người. "Vậy rốt cuộc thì ả nữ hoàng trước ta cũng chẳng phải mù hẳn." Celeste vuốt ve đầu con quạ. Cô ngước lên nhìn các vì sao, thứ cuối cùng cô nhìn thấy với đôi mắt của chính mình. "Ta phải biết sự thật nếu ta muốn cai trị," cô nói. "Lấy chúng đi." Lũ quạ xà xuống la hét. Theo Vainglorygame