[Truyện 18+] World War Z Kỳ 28: Xác sống vây hãm không lối thoát

Hard
  1. GameHub - Nội dung sau chứa đựng tình tiết bạo lực và kinh dị, có thể gây ảnh hưởng không tốt tới tâm lý bạn đọc vì thế hãy cân nhắc trước khi xem.

    Tiền, thức ăn hay bất cứ thứ gì được coi là giá trị. Tôi còn thấy có số thủy thủ chỉ muốn phụ nữ, những cô gái trẻ đẹp, có số chỉ lấy những người da sáng màu. Những thằng khốn dí đuốc sát mặt người ta, chỉ mong loại ra những kẻ đen đúa. Thậm chí tôi còn thấy một gã thuyền trưởng, vung vẩy qua lại khẩu súng mà gân cổ: "Không lấy bọn ngoại lai, không lấy bọn tạp máu." Ngoại lai? Tạp máu? Gã khốn kiếp nào vẫn còn nghĩ như thế? Đây là đoạn điên rồ nhất: có người thực sự quay đầu bỏ đi khi nghe lời gã nói. Anh tin được không??

    Lưu ý: Phần tô đậm là những chú thích hoặc câu hỏi của tác giả Max Brooks về bối cảnh và con người trong World War Z khi ông tiến hành phỏng vấn. Phần chữ thường là lời tự thuật của chính nhân chứng ở những đất nước khác nhau.
    Tôi chỉ đang kể những ví dụ cực đoan khốn nạn hàng nhất, anh hiểu chứ. Cứ mỗi gã làm tiền, trục lợi, cứ mỗi kẻ tâm thần bạo ngược đáng khinh lại có mười người tốt với lương tâm chẳng hề vấy bẩn. Biết bao ngư dân hay chủ thuyền có thể tháo chạy cùng gia đình nhưng chọn liều mạng sống, đối mặt với hiểm nguy mà quay đầu trở lại. Anh hãy nghĩ những gì mà họ đang đánh đổi: bị giết để đoạt thuyền, mắc lại giữa lớp tàu bè chen lấn, hay ăn tươi nuốt sống bởi đám thây ma vật vờ lòng biển. Nhiều dân tị nạn cố bơi tới những con tàu và hóa xác sống ngay sau khi chết đuối. Cơn thủy triều tầm thấp, vừa đủ sâu để nhấn chìm kẻ kiệt sức, vừa đủ nông để đám zombie thẳng người với tay.

    Anh chứng kiến biết bao kẻ đang bơi bỗng lặn mất tăm, biết bao chiếc thuyền lật nhào với hành khách bị kéo xuống lòng nước. Cho dù như thế, những con người hảo tâm vẫn cứ quay đầu trở lại, thậm chí nhảy khỏi tàu để để cứu số nạn nhân không may.
    Đó chính là lý do tôi vẫn sống cho tới ngày hôm nay. Tôi thuộc số người đang cố bơi trối chết. Khoảng cách đến những con tàu ngoài khơi trông gần hơn với đôi mắt thường. Vốn bơi giỏi, nhưng sau một chặng đường dài từ Bhavnagar, sau một ngày chiến đấu mệt mỏi và giành giật mạng sống, tôi chẳng còn sức ngoài việc bất lực đặt lưng trên mặt biển. Cho tới khi đến nơi, lấy một hơi cất tiếng cũng cạn kiệt. Trước mắt là con tàu không có thang kéo. Thân tàu lầm lũi, dòng nước mang tôi va thẳng vào lớp thép dày. Vắt chút sức lực cuối cùng, tôi thất thanh gào thét..

    Ngay khi bị hút xuống bởi sóng ngầm, tôi cảm thấy cánh tay chắc khỏe vặn ngang tầm ngực. "Vậy là hết" - tôi thoạt nghĩ, dường như cảm thấy đâu đó hai hàm răng đang cắm sâu vào từng thớ thịt. Nhưng thay vì kéo xuống lòng biển đen, cánh tay nâng tôi khỏi mặt nước. Tôi kết thúc bằng việc đặt mình trên chiếc Sir Wilfred Grenfell, con tàu hải quan từng thuộc lực lượng bảo vệ bờ biển Canada. Tôi cố cất lời, để xin lỗi vì người chẳng có một đồng quá giang, để giải thích mình sẽ làm tất cả để trả ơn, làm mọi việc mà họ muốn. Người thủy thủ chỉ cười. "Cứ nằm im" - Anh ta nói, "Tàu sắp nhổ neo". Tôi cảm thấy sàn tàu rung lên, sóc nhẹ và bắt đầu lướt đi..
    Cảnh tượng tồi tệ nhất hiện ra trước mắt khi chúng tôi đi ngang qua những con tàu khác. Vài người tị nạn nhiễm bệnh ở đó bắt đầu hóa thây ma. Vài con tàu nay trở thành lò mổ lầm lũi trôi nổi trên mặt nước. Số còn lại chỉ bất động với cái xác cháy rực. Con người ta cứ ra sức buông mình xuống mặt biển. Những kẻ trìm sâu dưới lòng nước.. chẳng bao giờ xuất hiện lần thứ hai.

    Topeka, Kansas, Hoa Kỳ

    Sharon là một người con gái xinh đẹp dưới mọi tiêu chuẩn đánh giá. Mái tóc đỏ dài, đôi mắt xanh sáng ngời với thân hình như một vũ công hay thậm chí một siêu mẫu thời tiền chiến. Bên trong, cô mang trí não của một đứa trẻ lên bốn.
    Chúng tôi ở đây, trong Trung tâm phục hồi chức năng Rothman dành cho trẻ em bị bỏ hoang. Bác sỹ Roberta Kelner, người quản lý của Sharon, mô tả cô như một trường hợp "may mắn". "Chí ít, cô ấy còn có kỹ năng giao tiếp và quá trình xử lý suy nghĩ một cách liên tục." - Bà giải thích. "Nó chỉ nằm ở mức sơ đẳng, nhưng vẫn là một chức năng hoạt động tốt". Bác sỹ Kelmer tỏ ra nóng lòng trước cuộc phỏng vấn, nhưng bác sỹ Sommers , giám đốc chương trình Rothman thì không. Tiền vốn cho những dự án như thế này vẫn luôn nhỏ giọt, và bộ máy chính quyền hiện thời đe dọa việc đóng cửa mọi lúc mọi nơi.

    Ban đầu Sharon tỏ ra ngượng ngùng. Cô không bắt tay và tránh việc giao tiếp bằng ánh mắt. Cho dù Sharon được tìm thấy nhưng trong tàn tích tại Wichita, chẳng có cách nào để hay biết câu chuyện cô kể xảy ra tại nơi nào.


    -Hết-

    Zombie dưới ánh mắt của một cô gái chậm phát triển sẽ ra sao? Tại sao cô lại được tìm thấy trong đống đổ nát ở Witchita? Ẩn khúc nào nằm sau lời kể hết đỗi vô tội đó? Hãy cùng tìm hiểu trong kỳ sau của World War Z.


  2. Đại Exciter

    Đại Exciter
    Thành Viên
    Thổ dân lon ton

    Đoạn này hay: "Cảnh tượng tồi tệ nhất hiện ra trước mắt khi chúng tôi đi ngang qua những con tàu khác. Vài người tị nạn nhiễm bệnh ở đó bắt đầu hóa thây ma. Vài con tàu nay trở thành lò mổ lầm lũi trôi nổi trên mặt nước. Số còn lại chỉ bất động với cái xác cháy rực. Con người ta cứ ra sức buông mình xuống mặt biển. Những kẻ trìm sâu dưới lòng nước.. chẳng bao giờ xuất hiện lần thứ hai."


Chia sẻ trang này

Tin mới nhất