Transistor - Nghệ thuật, tình yêu, phiêu và.. chết

Hard
  1. Transistor nằm trong số ít những "tác phẩm" khiến bạn phải lặng người, phải trầm ngâm về những giá trị có thể chạm đến trái tim..

    Transistor đã đặt bước trên PC được hơn năm trời và phát hành trên Mobile cũng được vài tháng. Với chừng ấy thời gian, một con người có thể dễ dàng đi hết con đường mà game định sẵn không chút khó khăn, thậm chí sẵn sàng tung hoành ở vài ba tựa game khác. Đó là điều hiển nhiên với nhiều bạn, nhưng với người viết, vì công việc mà nhiều khi một quãng thời gian trọn vẹn để thưởng thức game cũng đang dần trở nên xa xỉ. Và cho đến tận bây giờ, Transistor vẫn nằm đấy chờ một ai đó đến kết thúc hành trình dở dang..

    [​IMG]


    Tuy chưa có cơ hội bước hết chiều dài của tựa game, nhưng có lẽ người viết chẳng cần phải đi đến đích cuối để hiểu hết những câu từ, những giai điệu, những nét vẽ nghệ thuật mà Transistor thổi vào tâm trí. Vì mọi điều tốt đẹp nhất mà tựa game có thể gửi gắm, đã sẵn đứng đó nơi điểm khởi đầu và trực cuốn lấy linh hồn người chơi vào sâu thẳm bên trong..

    Những gì bạn đọc sau đây đơn giản chỉ là chia sẻ của một người chưa có cơ hội đi hết Transistor, nhưng may mắn "cảm" được một câu chuyện đậm màu nghệ thuật, tình yêu, phiêu và chết chóc..

    Nghệ thuật..

    Điều đầu tiên vẽ lên trước đôi mắt chúng ta khi bước vào thế giới lạ kỳ của Transistor chính là những bức tường màu sắc, quyện nét hoài cổ nơi công trình kiến trúc xưa cũ và sự hiện đại bí ẩn từ một nền văn minh xa xôi. Những con phố, những xa lộ kéo dài nhìn lên các ngôi nhà chọc trời chen nhau cao thấp, nơi mỗi ô cửa sổ tít xa phản chiếu ánh đèn neon xanh đỏ trên nền trời đêm. Nét vẽ thanh mảnh hợp với màu sắc tươi sáng như thể biến tất thảy mọi thứ trong tầm mắt người chơi thành một bức tranh động tạo tác từ pha lê, hay một suối nước vì lý do nào đó có thể cắt gập thành những dạng thể vuông thành sắc cạnh..

    [​IMG]


    Nhưng tất thảy những thứ xa hoa tráng lệ đó đơn giản chỉ là vật chất vô hồn, thiếu bóng dáng con người, thiếu hơi thở sự sống, thiếu thứ gì đó ấm ám, nơi chỉ có bạn lặng lẽ đi một mình. Vì thế cứ mỗi bước chân tiến sâu hơn vào Transistor, khung cảnh đầy nghệ thuật ấy lại khiến chúng ta dần cảm thấy trơ trọi, lạnh lẽo và cô đơn.. đôi khi đến tuyệt vọng.

    Phiêu...

    Nói hình mà không nhắc đến âm sẽ là vô tâm, vì các giai điệu trong game sẽ khiến bạn phải "phiêu" chẳng thua kém gì những nét vẽ nghệ thuật vừa kể đến. Mỗi khúc nhạc, mỗi bài hát mà chúng ta nghe thấy trong Transistor đều được sáng tác dành riêng cho từng chương hồi, với ca từ như thuật lại câu chuyện đời của nhân vật chính. Chúng déo dắt, ca thán, tâm sự với người nghe từng mảnh, từng mảnh của một câu chuyện buồn..

    Không lạ khi một giai điệu nào đó trong game sẽ khiến bạn phải bật đi bật lại sau đó, để rồi trầm ngâm, ngồi lặng mỗi buổi sáng sớm vừa tỉnh giấc, hay giữa đêm khuya đơn độc một mình.


    Paper Boats..


    We All Become..

    Tình yêu và cái chết

    Transistor khiến chúng ta buồn không chỉ vì sự cô đơn đến từ hình ảnh và giai điệu, mà còn kéo nặng trái tim với câu chuyện đầy đau thương, mất mát. Ở đó, bạn sẽ thấy một cô ca sỹ bị câm, bị đánh cắp tiếng hát, bị truy đuổi bởi những gã sát thủ từng nếm máu biết bao mạng người. Ở đó, bạn sẽ thấy một anh chàng vô danh, đem lòng ngưỡng mộ người con gái với giọng ca thu trọn trái tim.

    Anh đỡ thay cô nhát kiếm chí mạnh để rồi linh hồn mãi giam cầm trong chính thanh kiếm cắm xuyên lồng ngực mình. Và ngay cả khi anh đã chết, anh vẫn theo chân cô đến cuối hành trình, vẫn làm tất cả để người mình yêu được sống và lấy lại những gì đã mất.

    [​IMG]


    Transistor dường như là câu chuyện của những nghịch lý, của một ca sỹ không thể cất tiếng hát; của một thanh kiếm từng để giết một người nhưng nay lại trở thành thứ bảo vệ chính người ấy; của một chàng trai mang tình yêu nhưng không thể ôm lấy người con gái mình yêu, anh chỉ có thể giao tiếp với cô qua tiếng nói, nhưng trớ trêu thay cô lại chẳng thể đáp lời..

    Nghịch lý nhưng nó lại thể hiện đúng câu chuyện của cuộc sống thật, nơi những thứ trái ngang vẫn quay tua trước con mắt chúng ta thường ngày. Nghịch lý trong nghịch lý, khi chính câu chuyện đời thật ấy lại được kể dưới góc nhìn thế giới ảo..



Chia sẻ trang này

Tin mới nhất