[Kraken Lore] Chương 2: Sinh vật quyền năng nhất xứ Halcyon Fold

Mandy Meow
  1. ROAR! Tia lửa lớn bắn ra khỏi miệng cô, Ringo chạy mất trong khi kịp sử dụng độc chiêu của mình và làm tổn hại một phần sinh lực của Krina.

    Một con đại bàng vụt qua bầu trời đầy u ám bay đến vùng thung lũng xanh trù phú, nơi con sông dài uốn lượn chảy xuyên dãy núi hùng vĩ, nép mình từ từ tiến sâu vào khu rừng già đầy bí ẩn. Đây là xứ Halcyon Fold, nơi trú ngự của những vị anh hùng đầy sức mạnh, những người nổi tiếng khắp bảy đại dương. Những cái tên khi nghe thấy sẽ thấy khâm phục hoặc mang đến nỗi sợ hãi khi họ được biết đến là những chiến binh dũng cảm nhất.

    [​IMG]

    Con đại bàng tiếp tục bay vào giữa khu rừng, nghỉ lại trên một tảng đá gần miệng núi lửa bí ẩn nằm giữa khu rừng. Trong đó, một sinh vật khổng lồ với bề ngoài thô ráp đang nằm nghỉ, phơi mình giữa những tia nắng. Nhìn nó thật thoải mái!

    Nó là sinh vật to lớn nhất mà con đại bàng từng thấy, với màu da nâu đậm cũng những mảng da xù xì và móng vuốt sắc nhọn, nó nằm đó lười biếng tắm mình trong nắng. Con đại bàng dần nhớ về huyền thoại Kraken nó được mẹ kể từ nhiều mùa trăng về trước.

    “Quái vật Kraken đến từ vùng biển”, người mẹ già nói với đàn con mình.

    “Kraken gầm lên một tiếng có thể làm cả khu rừng chuyển động. Nó là sinh vật mãnh mẽ nhất từng tồn tại.”

    “Liệu có thứ gì có thể đánh bại được Kraken không mẹ?” Chú đại bàng con hỏi mẹ.

    “Kraken chỉ có thể bị đánh bại bởi những chiến binh dũng cảm nhất”- mẹ đại bàng nói. “Để chiến thằng Kraken, cần phải có sức chịu đựng tốt, phải đứng vững mỗi khi con Kraken gầm khiến khu rừng gặp địa chấn. Chỉ có những dũng sĩ mới cả gan để thách thức Kraken, nhưng một khi đã bị đánh bại, Kraken sẽ trở thành đồng đội và giúp sức hạ gục kẻ thủ hay bất cứ thứ gì cản đường”.

    [​IMG]


    “Có điều, Kraken cũng có cảm xúc, nó đã từng là một thứ gì đó, một linh hồn lạc lối đang tìm kiếm một cái gì đó, mong mỏi một điều gì đó, con Kraken chỉ ở lại đến khi nó có được thứ nó muốn, bằng không nó sẽ bỏ đi trong sự tuyệt vọng. Con biết đấy, hi vọng chính là thức giúp ta sống sót và chúng ta chiến đầu vì hi vọng. Không có niềm hi vọng, cuộc đời sẽ chẳng còn ý nghĩa gì. Nguồn hi vọng dù lớn hay nhỏ cũng cho ta sức mạnh trong lúc ta đấu tranh vì điều gì đó, tin tưởng rằng có thể, nếu chúng ta cố gắng, ta sẽ đạt được ước nguyện mà trái tim hằng khao khát.”

    Những lời nói văng vẳng trong đầu Krina khi cô mở mắt giật mình nhìn con đại bàng bay đi. Có cảm giác gì đó thật lạ, cô ngửi thấy mùi lưu huỳnh, có thứ gì đang cháy.

    ‘Tỉnh dậy nào Krina,” giọng của mụ phù thủy đánh thức cô, “Hãy từ từ ngồi dậy và nhìn xuống đi”

    Krina ngồi dậy, cảm giác hơi khó khăn hơn bình thường, chân cô nặng hơn, người cô lớn hơn. Krina cố gằng gượng dậy và mở mắt.

    Cô nhìn thấy những móng vuốt, những vết nhăn nâu đậm trên một thứ trông nhưng là thân cây nhưng lại giống sinh vật sống. Trước mặt cô là những cây trông giống như là những cây bụi tí hon.

    “Họ đang gọi ngươi đấy Kraken,” giọng mụ phù thủy nói. “Ngươi có 15 phút để chuẩn bị. Ngươi có thể hỏi ta bất cứ điều gì, nhanh, người chơi đang chọn tướng của mình và trò chơi sẽ sớm bắt đầu.”

    “Ta phải làm gì?” Krina hỏi. “Ta sẽ đi đâu?”

    “Ngươi đã đang ở chỗ ngươi cần đến rồi”, mụ phù thủy trả lời. “Các anh hùng sẽ giao tranh ở Halcyon Fold để quyết định ai giành chiến thắng và vinh quang. Ngươi là sinh vật quyền năng nhất xứ Halcyon Fold, khi một đội không có kẻ thù xung quanh, họ sẽ cố gắng tấn công ngươi đến khi thanh năng lượng của người được lấp đầy bởi sức mạnh của họ, ngươi sẽ thuộc về họ. Bất cứ ai có quyền kiểm soát Kraken, họ kiểm soát cuộc chiến cho đến khi Kraken bị đánh bại một lần nữa.”

    “Ngươi có nhìn thấy Petal đang nhảy đến chỗ bọn minion đào vàng kia không? Cuối cùng ngươi sẽ chiếm chiếm bọn minion đó khí trận đấu tiếp tục. Gầm lên vào thể hiện quyền lực của mình đi nào, bởi vì chỉ có những kẻ dũng cảm nhất mới đủ danh dự để thu phục Kraken.

    Petal ra hiệu để đồng đội nó đến giúp, trước khi Krina kịp nghĩ đến, cô đã vô thức nắm quả cầu lửa vào Petal. Petal nhảy và tránh được nhưng đám minion thì bị nướng đen.

    “Wow!” Krina ngạc nhiên, “Ta…Ta có thể làm thế sao?”

    “Tất nhiên!” Mụ phù thủy cười lớn, “Đây mới chỉ là sự khởi đầu thôi! Ngươi mạnh mẽ hơn ngươi tưởng đấy, để ta cho ngươi xem.”

    “Khi ngươi dẫm lên phía trước, mặt đất sẽ rung chuyển cùng với sức nặng của người, bước đi của ngươi mang đến sự sợ hãi, cùng đó là sự tự tin của ngưoi.”

    HUỲNH! Krina thử lần nữa, lần này lấy đi chút sinh lực cuối cùng của Petal, Petal chết khi cố nhảy đi.

    ROAR! Krina gầm lên và cảm nhận bản năng thiên nhiên trỗi dậy trong ngực và phát ra tiếng gầm cao vút lên trời xanh. Sức mạnh, cảm giác thật tuyệt khi có thể làm bất cứ gì mình muốn. Điều này thật mới mẻ với cô, cô gái xinh đẹp từ vùng biển sâu giờ đã hiểu tại sao khi bố và các anh trai cô lại phấn khích khi tham gia cuộc chơi chiến trường đến thế. Cô giờ đã có khả năng làm chủ vận mệnh của mình, cô có thế làm mọi việc, cô kiểm soát thế giới, cô tạo ra thế giới cho riêng mình, Thật vui, tràn đầy quyền uy nhưng cũng gây nghiện một cách lạ kỳ...

    Ta sẽ quen với việc này sớm thôi, Krina nghĩ.

    ROAR! Tia lửa lớn bắn ra khỏi miệng cô, Ringo chạy mất trong khi kịp sử dụng độc chiêu của mình và làm tổn hại một phần sinh lực của Krina.

    ROAR! Kraken đang tức giận và đã hồi sinh thèm khát máu, tính cách bẩm sinh của sinh vật quyền năng nhất xứ Fold.

    Chiến đấu vì vinh dự hoặc chết trong lúc thử làm điều đó.

    Vâng, Krina cười. Cô giờ đã là một chiến binh.

    Còn tiếp...


Chia sẻ trang này

Tin mới nhất