[Catherine Lore] Chương 2: Nữ hoàng vạn tuế (skin II)

Yong
  1. Bạn có thích cô nàng tanker xinh đẹp nhưng mạnh mẽ Catherine, hãy cùng tìm hiểu về nguồn gốc của bộ skin II mới ra mắt của cô nhé.

    "Tôi luôn yêu Lionne. tôi đã từng sống ở đây như một đứa trẻ. Chị tôi và tôi đã từng trượt tuyết xuông chân đồi mỗi lần tuyết rơi".

    Catherine dẫn nữ hoàng Bão tố qua công viên lớn về phía quảng trường lớn của thành phố. Tấm áo giáp đỏ thẫm của cô phản chiếu màu đỏ như máu lên con đường đi dạo rải đầy sỏi. Nó là một thành phố thật đáng yêu - hoặc chí ít đã từng như thế, trước khi cuộc nổi dậy được diễn ra. Những cửa hàng gia đình nhỏ đứng giữa bóng tối và sự trống trải. Những mảnh thủy tinh rải rác trên đường phố. Muội than từ những ngôi nhà bị cháy giờ bám phủ khắp nơi. Đám quạ đen lượn lờ trên đầu và cặp những mảnh xác chết rải rác mọi nơi. Bầu trời xịt như bị phù phép. Phía đằng xa có tiếng la hét giận dữ và đau khổ bởi cuộc chiến.

    "Chúng ta sẽ lại thấy thành phố đẹp trở lại, một lần nữa nó sẽ lại thái bình," nữ hoàng nói.

    "Thái bình?"

    Nữ hoàng tiếp nối giọng Catherine. "Ngươi có từ ngữ nào khác ư?"

    Catherine nắm thật chặt cái khiên của cô. "Bị tàn phá", cô nói. "Thiêu rụi, quét sạch."

    "Thái bình là từ đẹp hơn. Chính phủ mới sẽ gọi nó như vậy"

    "Và chính phủ cũ sẽ bị loại bỏ. Những con tàu từ Lionne sẽ trở thành tàu hoàng gia, họ sẽ buôn bán với hoàng tộc. Thuế cao nữa, tất nhiên rồi."

    "Và tại sao không?" Nữ hoàng trầm ngâm. Tiếng la từ quảng trường thành phố, di tích còn lại sau cuộc bạo loạn, càng ngày càng lớn khi họ tới gần. Nữ hoàng rất thích được giới thiệu vào phía cuối cuộc cách mạng. "Một khi quân đội đầu hàng, sẽ có hòa bình ở nơi đây chỉ cần ta còn sống. Đó là quyền lợi vì mọi người đã đóng thuế".

    [​IMG]

    Họ đến các cạnh của quảng trường. Catherine di chuyển lên phía trước nữ hoàng, khuôn mặt đầy sẹo của cô tỏ ra không chút lo lắng. Người dân thị trấn bao quanh họ. Cung thủ của nữ hoàng sẽ bắn bất cứ thứ gì mang đồ quân đội. Những phiến quân còn lại đang run run nắm lấy nông cụ của nông dân và thanh kiếm đã gỉ sét của họ. Tiếng la ó vẫn ở phía sau, họ đi thanh thản và nhẹ nhàng tựa nhi đi bộ buổi sáng về phía trung tâm quảng trường.

    "Những con người ở Lionee!" Catherine gọi. "Hãy quỳ xuống dưới chân và kính cẩn. Nữ hoàng vạn tuế."

    Tiếng la hét ngày càng lớn. Một quả cà chua đập vào lá chắn của Catherine. Nữ hoàng thở dài khi đám đông tiến lại gần hơn, chỉ cái đinh ba vào họ và cái kéo làm bếp vào bà. "Hơi thở cuối cùng của một con người chính là điều mà hắn muốn cầu xin nhất."

    Catherine nhắm mắt lại, cô hít một hơi và gọi tiếng sấm đến. Cảm nhận nó đang ấn qua từng đầu ngón tay của cô, nắm chặt cái khiên tới khi nó rung lên. rồi cô mở mắt ra và ráng thật mạnh cái khiên xuống đất.

    Mặt đất rung chuyển qua từng con phố; những viên quá cuội vỡ tung và đôi chân phiến quân khuỵu xuống. Đôi mắt họ sợ hãi nhìn vế phía người bảo vệ mẫu mực của nữ hoàng. Những tiếng la ó giờ im bặt, đông cứng trong họng đám đông.

    "Nữ hoàng vạn tuế," Catherine nói lại một lần nữa, lần này cô không nhấn giọng lên.

    [​IMG]

    Một giọng phụ nữa trong đám đông hô lên. Cô đứng, sốc lại và bế con trong tay. "Nữ hoàng vạn tuế."

    Một người đã theo, dẫn theo những bà mẹ muốn đóng thuế và hưởng hòa bình, rồi rất cả những người nông dân cùng hô.

    "Nữ hoàng vạn tuế!"

    Nữ hoàng cúi đầu khiêm nhường, nhưng nụ cười của bà khá gượng gạo. Các cung thủ đã bắn chết kẻ cuối cùng của quân đội Lionee.

    Nữ hoàng vạn tuế!​



Chia sẻ trang này

Tin mới nhất