Thông tin mới về : TÂM SỰ CHỦ QUÁN NET

Những tâm sự dưới đây hẳn mới chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm, nhưng bất cứ ai đã gắn bó lâu dài với nghề đều có thể hiểu được nỗi lòng ấy.
Đằng sau đó là những câu chuyện, những tâm tư, những nỗi lòng riêng không phải ai cũng thấu, cũng hiểu.
Cứ ngỡ rằng người chủ này sẽ có số vốn kha khá trong tay để chuyển hướng kinh doanh, thế nhưng cái kết không được “trong mơ” khiến nhiều người ngao ngán.
Điều đặc biệt mà theo như chủ thớt chia sẻ thì đây không phải lần đầu mà đối tượng này giở trò “nhây lì” như vậy mà đã từng chơi net free ở rất nhiều quán xung quanh trong khu vực.
Mùa hè với thời tiết nắng nóng như đổ lửa là cơn ác mộng của rất nhiều người. Thế nhưng đây lại là cơ hội vàng để các chủ quán net kiếm tiền.
Trước độ nhây lì của những thành phần khách không mời mà đến này, vị chủ quán chỉ biết bất lực đăng đàn xin cao kiến của các “đồng nghiệp” khác.
Hãy vui thôi đừng vui quá, biết đâu là điểm dừng để làm chỗ dựa vững chắc hơn cho những người thân yêu bên cạnh mình.
Chỉ là một câu chuyện vui giữa những người làm nghề net với nhau, nhưng qua bấy nhiêu thôi cũng đủ để cho thấy rằng thị hiếu game thủ đang dần chuyển dịch như thế nào.
Trước độ hung bạo cũng như quá khứ vào tù ra tội của vị khách không ai chào đón này, vị chủ quán chỉ biết bất lực đăng đàn xin cao kiến của những người “đồng nghiệp” khác.
Quán net bởi thế dần dần chỉ trở thành chỗ lui đến của những cô, cậu nhóc học sinh chưa tự chủ về tài chính, chưa dư giả tiền bạc.
Mỗi lần mở máy dù ít hay nhiều cũng phải có giá tối thiểu bằng một giờ chơi. Ấy vậy mà chỉ thu phí 2 nghìn đồng cho một lần mở máy, vị chủ quán này đã bị khách chửi là đồ “ăn cướp”.
Quản con không được, con lười học, trốn học chơi game, học hành sa sút… đều mặc nhiên khép tội rằng… từ quán nét mà ra.
Trong tương lai tới không biết nghề này ở Việt Nam sẽ đi về đâu. Nếu như chẳng tìm ra những hướng đi mới khả quan hơn thì việc các quán net rủ nhau đóng cửa chỉ còn là vấn đề thời gian.
“Làm net có nhiều chuyện bức xúc lắm, kể hoài không hết”. Âu cũng vì miếng cơm manh áo mà người làm nghề phải chấp nhận hết cả!

Chia sẻ trang này