[Kestrel Lore] Bài kiểm tra của Kestrel

Bọ Cạp

Hồ sơ game

Đánh Giá:
4.58333 24 phiếu
  1. Chưa ai từng xây dựng lại doanh trại Old Quarter, nơi vết đen của pháp thuật hắc ám còn đọng lại ở những tòa nhà đã bị tàn phá.

    Lũ trẻ con thường thách nhau chạm vào những tòa nhà còn đang kêu răng rắc để rồi rùng mình một cách thích thú. Cái rùng mình ấy chính là ký ức đầu tiên của Kestrel.
    Lúc ấy cô chưa phải Chim cắt, nhưng đó là tên mà bố mẹ cô đặt.

    [​IMG]

    Kestrel biết chiến tranh là gì, dù lúc ấy cô còn chưa sinh ra, và cô còn biết Storm Queen, người sống ở nơi rất xa Mont Lille. Cô biết không nên bận tâm tới đội biên phòng, những người được gọi với cái tên blancorojos. Cô biết cả rolling, ngôn ngữ tiếng cổ họng của Mont Lille cùng với phương ngữ của gia đình cô. Cô chào cờ với lá cờ của nữ hoàng hàng ngày tới trường. Mọi đứa trẻ đều phải trải qua bài kiểm tra năng lực của nữ hoàng; giáo viên và phụ huynh vùi đầu bọn chúng trong toán, ngộn ngữ và địa lý hàng tuần trời cho bài kiểm tra. Thuế sẽ được giảm cho gia đình có đứa trẻ được chọn.

    Năm sáu tuổi, Kestrel làm những bài kiểm tra đầu tiên: logic, số học, giải đố. Cô đã làm tốt. Cô yêu cái mùi vỏ bào bút chì và chiếc áo choàng trắng chấm đỏ của cô giám thị. Cô yêu cách mà những con số được sắp xếp gọn gàng, và cô yêu nói tiếng Lilliaise bằng một giọng thật đáng yêu.

    Bài kiểm tra cuối cùng, giám thị đặt lên bàn một khối những hộp đen và trắng được ghép lại với nhau, và dưới đó có một viên kẹo. Nhiệm vụ của Kestrel là đoán xem viên kẹo ở dưới cái hộp trắng hay đen. Đầu tiên, có chín cái hộp trắng và một cái hộp đen. Kestrel nhặt hộp trắng lên và lấy kẹo. Vòng tiếp theo, có bảy chiếc hộp đen và ba chiếc hộp trắng. Cô nhặt chiếc hộp đen lên và kiếm được nhiều kẹo hơn. Chẳng mấy chốc mà miệng cô đã đầy kẹo sau chỉ vài vòng. Thế nhưng, vòng cuối, có sáu chiếc hộp trắng, nhưng viên kẹo lại ở dưới một trong bốn chiếc hộp đen.

    Kestrel chưa bao giờ tự nghi ngờ bản thân cô.
    Giám thị đặt lại những chiếc hộp: mỗi bên 5 chiếc

    "Em chọn đi", giám thị nói.

    "Không ạ"

    "Em không thích kẹo à?"

    "Có chứ ạ"

    "Thế thì chọn đi"

    "Không đâu."

    "Sao lại không?"

    "Vì em không biết nó ở đâu"

    "Nhưng bài kiểm tra yêu cầu em phải chọn"

    "Không ạ"

    [​IMG]

    Giám thị hết sức bình tĩnh, nhìn cô bé và nói dịu dàng. "Sẽ không ai phạt nếu em chọn sai cả đâu, và sẽ có một chiếc kẹo cho em nếu em đoán đúng. Em phải chọn."

    "Không đâu."

    "Nữ hoàng muốn em phải chọn"

    "Không."

    "Được." Giám thị rút ra một cây thước dài tầm cánh tay của bà. "Nếu em không chọn, ta sẽ đánh vào lòng bàn tay của em."

    Kestrel nhìn vào lòng bàn tay mình khi thanh thước vụt vào chúng, nhớ lại những cú sốc pháp thuật cô đã từng trải nghiệm ở Old Quarter, cách mà nó giảm bớt và dần dần chỉ còn ngứa nhẹ qua thời gian. Cây gậy này không đau bằng thế.

    Cô không khóc chút nào, và cô vẫn không chọn.

    Ngày hôm sau, hai blancorojos tới nhà cô. Kestrel đã trốn qua cửa sau và leo lên một cây óc chó, thủ sẵn một khẩu súng cao su và đủ số đạn sỏi để gây ra phiền toái lớn tới mức cha cô phải phạt cô vì đã không mở hộp. Cha mẹ cô đã giỗ dành con gái bằng những giọt nước mắt và những cái hôn, cô đã được gọi quay trở lại tiếp tục học tại Mont Lille. Ba mẹ cô có một tiếng để chào tạm biệt.

    Còn tiếp...​


Chia sẻ trang này

Tin mới nhất