[Blog game thủ] Một góc cho game thôi, còn lại tất cả cho em

mjuxinh
  1. Em cũng tôn trọng sở thích của anh cũng như anh tôn trọng những sở thích trẻ con của em vậy. Chỉ là em muốn, anh dành một góc cho game thôi, còn lại tất cả cho em. Anh sẽ làm được chứ?

    Yêu nhau tính đến nay cũng được 2 năm 8 tháng 10 ngày, em nhớ “chàng trai năm ấy” của em là một anh chàng tận tình chu đáo, lúc nào cũng lo lắng cho người yêu như lo cho con nít. Ít nhất cũng cùng nhau trải qua cả bốn mùa xuân - hạ - thu – đông, nắng mưa, buồn vui đều có nhau cả. Từng đưa đón nhau mài mặt “nhẵn bóng” khắp phố phường Hà Nội, lê la không biết bao quán xá “xì xụp” chè cháo. Đi đâu cũng như hình với bóng, đến nỗi chỉ cần thiếu một trong hai đứa thôi thì y như rằng sẽ có người hỏi luôn: “Nó đâu?”.

    Mọi thứ quen thuộc đến nỗi em tưởng rằng em sẽ luôn giữ vị trí số Một trong lòng anh như thế. Nhưng chẳng biết từ bao giờ nữa, có một lực hút nam châm siêu mạnh mang tên “game” dần dần cuốn mất “chàng trai năm ấy” xa khỏi vòng kiểm soát của em mất rồi.

    [​IMG]


    Anh còn nhớ không chàng game thủ của em. Ngày mới yêu nhau, chỉ cần em kêu đói, dù nhà hai đứa cách nhau mười mấy cây số, anh vẫn sẵn sàng làm một shiper mang đồ ăn đến tận cửa phòng. Mỗi lần em ốm, nhìn cái vẻ mặt lo lắng, lúng ta lung túng đi ra đi vào chẳng biết làm gì của anh mà vừa buồn cười, vừa tội nghiệp. Rồi thỉnh thoảng hai đứa giận nhau, mặt em lúc nào cũng trả vờ bí xị, cố gan lì không chịu hé răng nửa lời. Vậy là anh lại gãi đầu gãi tai làm lành trước.

    Có những ngày hai đứa vừa chùm chăn vừa nhắn tin rồi cười khúc khích với nhau. Nhắn đi, nhắn lại, toàn những chuyện trên trời dưới bể, chẳng biết mấy trăm tin nhắn cho vừa, nhưng cảm thấy vui và cảm giác cuộc sống của người kia cũng như chính là cuộc sống của mình vậy. Mọi thứ hiển hiện trước mắt mình rõ mồn một. Và thế nên em lúc nào cũng luôn tin tưởng vào chàng trai của mình. Nhưng anh có nhận ra không, từ bao giờ vậy nhỉ, cái tần suất anh bỏ dở câu chuyện rồi biến mất cùng một ván game nào đó liên tục tăng lên. Những tin nhắn vì thế mà cũng thưa dần, thưa dần. Đôi khi là công khai thẳng thắn đến lạ: “Vợ ơi chờ anh chơi nốt ván game này đã nhé”.

    [​IMG]


    Cái ngày mà hai đứa còn dắt tay nhau lang thang trên khắp các vỉa hè quen lạ, em còn nghĩ ôi sao mà lãng mạn sến sẩm đến thế. Giờ đây, khi những giây phút ấy trở nên hiếm hoi, mới thấy đó là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất mà em từng có. Cái cảm giác cùng người mình yêu thương vừa đi dạo, vừa thủ thỉ vào tai nhau những câu trêu đùa hay những lời tình tứ thật ấm áp biết chừng nào. Vậy mà, chàng trai của em, từ bao giờ thế, những tựa game mà anh đang chơi, những vật phẩm tào lao mà em chẳng biết, hay một đồng đội chiến hữu nào của anh em chưa từng gặp mặt… bắt đầu trở thành chủ đề chính trong những câu chuyện “anh kể em nghe”. Đúng kiểu như Trung Quân Idol ý nhỉ - “anh sẽ nói em nghe những điều chưa bao giờ” – chưa bao giờ em biết.

    Nếu một giây phút nào đó anh cảm thấy mình mệt mỏi và chông chênh, thứ anh tìm đến ngay tức khắc sẽ là game, để trút vào đó tất cả những buồn bực, tâm sự. Em sẽ luôn chỉ là người thứ hai mà anh chia sẻ thôi, vì đôi khi em biết, anh còn lo cho tâm trạng của em nữa, sợ những muộn phiền của anh sẽ làm em thêm lo lắng. Nhưng mình là gì của nhau nhỉ, người yêu mà, chẳng phải yêu nhau là nên chia sẻ với nhau mọi thứ sao. Cũng giống như kiểu em làm vỡ cái bát, hay giận nhau với đứa bạn thôi em cũng tỉ tê với anh cả buổi tối vậy.

    [​IMG]


    Em biết, có những đam mê là bất tận, nhưng chàng game thủ của em à, có nên nhìn vào mắt em – cô gái vẫn đang hiện tại là người yêu của anh - một lần không? Để biết rằng em nhớ “chàng trai năm ấy” của em biết chừng nào, nhớ cái sự tận tình, quan tâm của anh, nhớ cả những lần hẹn hò, những khoảng không gian riêng tư của hai đứa. Em chẳng phải là một đứa con gái đỏng đà đỏng đảnh, nhưng em biết ai cũng sẽ trở nên ích kỷ vì tình yêu của mình, và em tự cho phép mình ích kỷ như thế.

    Nhưng tuyệt nhiên, em chưa bao giờ nói em cấm anh chơi game, hay anh không được chơi game nữa. Em cũng tôn trọng sở thích của anh cũng như anh tôn trọng những sở thích trẻ con của em vậy. Chỉ là em muốn, anh dành một góc cho game thôi, còn lại tất cả cho em. Anh sẽ làm được chứ?​



Chia sẻ trang này

Tin mới nhất